Huyền Nhiệm Xuân
Tuệ Nguyên-Thích Thái Hòa
Trâu từ chối cỏ ruộng đồng
Cọp vua về phố tưng bừng ngủ say;
Mấy con Covid lá lay
Mấy con chim hót giọng say men nồng;
Mấy người tay có hoàn không
Mấy người tay trắng ngồi trông đôi bờ;
Cỏ xuân không hẹn sai giờ
Hoa xuân nào có hững hờ đời ai;
Chỉ do rong ruỗi phương đoài
Bỏ quên bản địa lạc loài công phu;
Bao năm trán bể đầu u
Nguồn xuân còn đó ai tu nhờ về;
Sáo chiều còn vọng hương quê
Cọp vua về núi trăm bề bình yên;
Đục trong không đọng bến huyền
Trăng xuân tỏa chiếu trăm miền dân ca;
Xuân tình nào ở đâu xa
Từ lòng đất mẹ hóa ra muôn màu;
Nước ơi, đừng chảy qua mau
Để con sông thấm luống rau vườn cà;
Ruộng đồng lại nở trăm hoa
Chú trâu về ruộng, mây qua núi ngàn;
Hải âu về biển cười vang
Cọp vua về núi bình an phố phường;
Xuân lòng thì mãi thơm hương
Can chi Covid mà vương lụy phiền;
Dẫu đời có đảo và điên
Muôn hoa vẫn nở đón huyền nhiệm xuân;
Dẫu cho đời có phù vân
Chim muông vẫn hót đón xuân giữa trời;
Xa quê dẫu có diệu vời
Gửi hương cho gió đất trời chứng tri.