Xuân Ca
Giã từ rình Chuột, Mèo ơi !
Cho Rồng bay lượn giữa trời tự do;
Cho non nước có con đò,
Chở trăng xuân giữa câu hò quê hương;
Chở mây xuân dạo phố phường,
Chở chân thường giữa vô thường thế gian;
Chở hương đi giữa nắng vàng
Cho nhân sinh hát muôn ngàn điệu ru;
Cho rừng hoa nở vô ưu,
Cho đồng rợp lúa cánh diều bay cao;
Trẻ thơ cười hát nghêu ngao,
Xuân Rồng Tiên lại đi vào sử thi;
Tuổi thơ không tủi tuổi thì,
Quê cha thì nhớ, người đi nhớ về;
Giữ lòng gieo hạt tình quê,
Non cha biển mẹ xuân về đồng ca!
Tuệ Nguyên-Thích Thái Hòa
Có một cành mai
Vạn cành hoa, một cành mai
Hương thơm tỏa ngát vạn đài thiên không;
Vạn dòng sông, một dòng xuân
Áo hồn nhiên đẹp bước chân siêu trần;
Áo xuân không dệt phù vân
Áo người vô trú không cần gọi tên;
Mặc dầu đời có xuống lên
Áo trời nguyên thủy không ghi tên nào;
Ngày xưa trăng ngủ với sao
Ngày nay trăng tỏa rọi vào vô ngôn;
Trời xanh không phủ mây hồng
Áo xuân phơi phới mênh mông trời vàng.
Trời xuân vượt cõi thiên đàng
Vượt tam giới mộng ba ngàn đại thiên;
Hồn xuân không trụ bến huyền
Một cành mai nở trăm miền hát ca.
Tuệ Nguyên-Thích Thái Hòa