Thơ Một Dòng Sông Xuân

Một Dòng Sông Xuân

Xuân đến nhà ta xuân đến chơi
Mang theo sức sống cả đất trời
Chim xanh đon đả đùa trên lá
Tuổi trẻ nhìn nhau nhoẻn miệng cười.

Ta biết xuân rồi biết đã lâu
Đóa hoa hội tụ mấy tinh cầu
Ta nghe hương thoảng về muôn xứ
Nào chẳng bận gì cõi bể dâu!

Ta gặp xuân rồi gặp đã lâu
Ngày nay mới rõ mặt xuân mầu
Can chi mà hỏi trời mấy tuổi
Hỏi chuyện nên hư chỉ mệt đầu!

Non vẫn là non của nước này
Can chi rộn bận với đông tây
Sông xuân chảy mãi về vô tận
Nhật nguyệt đùa chơi với gió mây!

Xuân đến nhà ta, ông đến chơi
Can chi phóng bút vẽ mây trời
Soi gương nhân ảnh bàn kim cổ
Mệt dạ mà thêm mệt chuyện đời!

Mứt đó, trà đây ông uống đi
Đừng quen theo thói phí xuân thì
Có ai tay nắm mà không thả
Kim cổ đông tây có khác chi!

Kim cổ đông tây có lạ gì
Thua hơn đều mệt chả ra chi
Xuân về ta ngắm hoa rừng nở
Mặc để đất trời hát sử thi!

Giao cảm đã nhiều xuân biết không
Xuân đi không thẹn với xuân lòng
Đất trời nào của riêng ai đó
Cứ để sông trăng với gió vờn !

Mồng một tết Đinh dậu – 2017
Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa