Thơ Mặt Trời Lên

Thơ Mặt Trời Lên

Chiều hôm qua,
từng hạt nắng,
đọng thành sương rơi trên lá;

Lá tươi cười,
tiếp nhận ánh trăng khuya,
cho ra đời những bông hoa kỳ lạ;

Hoa nhìn mây trời,
bay thênh thang giữa không gian vô ngại;

Thoáng chốc,
hoa nhận ra mình cũng là mây ngay từ nhiệm thể;

Hoa ôm choàng lấy mây
bay về quần tụ trên đỉnh núi xưa,
ngủ say trong tuyết đợi mặt trời lên!

Mặt trời lên,
tuyết và hoa trở thành sương và nắng,
đùa với mây phiêu lữ giữa vô cùng!

Huế, ngày 12/9/2014
Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa