Ngàn năm nước chảy từ nguồn,
Cũng ngàn năm ấy, nguồn trông bến bờ;
Đời không tương ngộ bất ngờ,
Nếu không nhân trước, cũng là duyên sau;
Dòng đời nước chảy qua mau,
Thương ai làm kiếp con tàu duyên sinh;
Lung linh bắt đuổi bóng hình,
Giữa hình bóng ấy biết mình là ai!
Làm mây theo gió bay hoài,
Làm chim hồng hạc bay ngoài thiên thu;
Vén mây trăng hát lời ru,
Vén vô minh xóa ngục tù thế gian;
Làm mưa trong hạt nắng vàng,
Không làm “trái cấm địa đàng” ngày xưa;
Thong dong giữa nắng và mưa,
Giữa thong dong ấy mưa đùa nắng reo;
Mênh mông giữa cõi trăng treo,
“ngựa đua dưới biển thuyền chèo trên non”;
Ô hay, tâm bặt dấu mòn,
Cõi chơn như ấy mãi còn trong ta!
Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa